thumbnail

Bò mẹ trốn khỏi lò mổ để cứu con mình

Viết bởi Ngọc Chi Lê - 5 phút đọc

Một người mẹ có thể đi đến bất cứ đâu để bảo vệ cho đứa con của mình, thậm chí điều đó đồng nghĩa với việc phải đối mặt với tình huống khổ sở và tàn nhẫn nhất mà ta có thể tưởng tượng được. Cũng giống như con người, các bà mẹ của thế giới động vật cũng có thể làm những điều phi thường để giúp cho đứa con có một tương lai tươi sáng hơn.

Loài bò nổi tiếng là những bà mẹ cực kỳ chu đáo, với tập tính luôn gắn bó với con của mình, và thường kêu khóc nhiều ngày liền sau khi bị tách khỏi bê của chúng. Tiếc thay, những cá thể bò cái ngày nay đều phải chịu đựng cảnh thụ tinh nhân tạo không ngừng nghỉ, những cái máy vắt sữa đau đớn, và bị cướp đi những đứa con khỏi vòng tay chăm sóc của mình. Những chú bê ấy cuối cùng sẽ kết thúc cuộc sống ngắn ngủi của mình ở nông trại thịt bê.

Nhưng tình mẫu tử là một thứ rất mạnh mẽ, và thứ năm vừa qua, một cô bò cái đã chứng minh tình cảm ấy mạnh như thế nào.

Briana là một bò cái mang thai đang trên đường được vận chuyển đến lò mổ. Nhà buôn thịt, kẻ mà đã kiểm soát cuộc sống của cô có thể không biết hoặc cũng không quan tâm đến tình trạng mang thai của Briana khi họ gửi cô và đứa con trong bụng cô trên một con đường cao tốc dài đến lò mổ để chết một cái chết thảm thương nhất. Không chấp nhận số phận của mình, cô bò nặng gần nửa tấn đã phá cửa xe chở gia súc trên đường số 80 của New Jersey hôm thứ năm vừa qua, và cắm đầu nhảy khỏi xe mà không hề bị phát hiện. Briana đã được cảnh sát bang cứu ở bên đường. Sau đó cô đã được gửi đến khu Bảo tồn và Giải cứu Động Vật Skylands, nơi cô đã hạ sinh một chú bê đực được đặt tên là Winter vào thứ bảy.

Câu chuyện của Briana thật sự rất xúc động và truyền đầy cảm hứng. Mặc dù hàng triệu cá thể gia súc vẫn đang sống trong sợ hãi và đau đớn cho sự thỏa mãn của con người, mối liên kết giữa người mẹ và đứa con vẫn đủ để vượt lên tất cảsức để chiến thắng nó. Về phía Briana và Winter, hai mẹ con hiện tại đã được hạnh phúc, an toàn, và quan trọng hơn hết, là được ở bên nhau.

Viết bởi Ngọc Chi Lê - 5 phút đọc